Đêm 16.9 năm 1866 ở kinh đô có cuộc biến loạn do anh em Đoàn Hữu Trưng cầm đầu. Lực lượng tham gia đông cả vài trăm người, đa phần là binh lính và thợ thủ công đang xây lăng cho vua Tự Đức.
Quân khởi nghĩa do có nội ứng là Tôn Thất Cúc nên đêm hôm đó đã lọt vào hoàng cung chiếm Điện Thái Hòa và Điện Cần Chánh và tiến sát vào Tấu Môn nơi ngủ của vua Tự Đức nhưng rất may có sự xuất hiện kịp thời của viên chưởng vệ Hồ Oai cùng nhóm binh sĩ Cẩm y đã có mặt và họ nhanh chóng đóng cánh cửa Tấu Môn đúng lúc.
Trong gang tấc lưỡi gươm của Đoàn Hữu Trưng chỉ kịp róc dọc khe cửa chém rớt một lỗ tai của Hồ Oai.
Sau lần lập công to nầy, Hồ Oai được trọng thưởng và thăng chức. Vua Tự Đức cũng không quên cho đúc một lỗ tai bằng vàng ròng gọi là "đền" cho người có công.
Đối với công trạng "cứu chúa" nầy. Nếu lỡ có mất 01 cánh tay đi nữa cũng được vua "đền" một cánh tay khác bằng vàng y huống chi chỉ một lỗ tai!
Tiếc là y học thời đó chưa đủ trình độ gắn lại chiếc tai sứt cho ông tướng họ Hồ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét