ngobadung

18 tháng 11, 2010

Hội An qua ảnh của ngobadung - Hoi An - photos by ngobadung





Hội An qua ảnh của ngobadung
Hoi An - The photos by ngobadung




Lồng đèn đêm Hội An


Hội An bên sông Hoài

Mái ngói âm dương - Hội An 



15 tháng 11, 2010

Hội An - Faifoo

Hội An -  Faifoo
Hoian
       Hội An ngày nay còn có tên Faifoo, cái tên nầy do người Âu đặt ra. Theo Alerxandre De Rhodes thì Faifo lúc đầu là xóm của người Trung Hoa, người Việt bản xứ đọc là Hải Phố, người Bồ phiên âm là Pây pô, người Pháp viết thành Faifoo. Nhưng cũng có thuyết cho rằng Hội An nằm bên dòng Thu Bồn còn có tên sông Hoài, người  Trung Hoa vì nhớ quê hương gọi là Hoài phố, từ nầy viết theo chữ latin là Hai Fo rồi biến thành Faifoo
       Trong thời thịnh đạt của mình, Hội An có rất đông người ngoại quốc đến làm ăn, sinh sống. Đông nhất là người Trung Hoa, rồi người Nhật, người Âu  như Pháp, Bồ Đào Nha…
              Hội An xưa - Tranh vẽ của họa sĩ Bồ Đào Nha TK XVI -ngobadung sưu tầm
       Ngay từ đầu, chúa Nguyễn đã cho phép người TrungHoa và người Nhật được phép lập thương điếm để buôn bán, tụ họp chợ tại đây.   Vào giữa thế kỷ 16, Hội An được gặp vận may bất ngờ. Đó là nhà Minh chỉ cho phép buôn bán, xuất khẩu với các nước Đông Nam Á,  nhưng lại hạn chế buôn bán với Nhật Bản. Chính vì chủ trương nầy mà Hội An gặp vận may và trở thành nơi giao thương lén lút giữa các thương nhân Trung Hoa và Nhật Bản. Vì vậy số thương thuyền Nhật Bản cập cảng Hội An rất đông và dĩ nhiên là các thương thuyền Trung Hoa cũng vậy. Dần dần các phố người  Trung Hoa và phố người Nhật cũng được hình thành, các dãy phố nầy có kiến trúc văn hóa đặc trưng như phố người Trung Hoa, phố người Nhật, phố người Âu. Cư dân sống, sinh hoạt theo phong tục của dân tộc họ.
    Chợ Hội An xưa *ngôi nhà ngói có cây phía trước là Chùa  Ông * thờ Quan Công, ngày nay    vẫn còn- ngobadung sưu tầm
       Như vậy ngoài chính sách “thoáng” ( Nhân Hòa) của chúa Nguyễn cộng với vận hội, thời cơ mới (Thiên Thời ). Đất Quảng Nam còn là nơi tập trung nhiều sản vật phong phú về lâm, thổ sản (Địa lợi). Một thương nhân Trung Hoa đã nhận xét … “Thuyền từ Sơn Nam (đàng Ngoài) về, chỉ mua được củ nâu, thuyền từ Thuận Hóa (Huế) về chỉ mua được hạt tiêu. Còn thuyền từ Quảng Nam thì hàng trăm hóa vật, không thứ gì là không có…”
       Vachet, một thương nhân người Âu đã nhận xét “ Ở đây có nhiều vàng bột (vàng cám) được bòn đãi từ các sông, suối đổ xuống. Tôi đã thấy những cục vàng ròng bằng những hạt hạnh nhân cở vừa phải. Bọn con buôn trong xứ chỉ có một ít nhưng nhà vua thì có rất nhiều. Những người ngoại quốc đến mua bán ở đây đều mang về một số vàng khá bộn…” Vì giá vàng tại đây chỉ bằng 1/2 giá vàng trong khu vực!
                                             Chùa Cầu Hội An vào ban đêm (ảnh Ngô Bá Dũng)

                                                         Chùa cầu xưa - ngobadung sưu tầm

         Theo các tài liệu do các giáo sĩ phương tây, thuyền từ châu Âu thường ghé vào Hội An để thu mua các loại lâm, hải sản và hàng hóa thủ công như: yến sào, sừng tê, đồi mồi, ốc hương, ngà voi, tôm khô, trầm hương, kỳ nam, vây cá, đường tán, đường phèn, quế , tiêu, gạo, đậu... và họ cũng mang theo các hàng hóa mà vùng nầy chưa có để mua bán như: lưu huỳnh, diêm sinh (để làm thuốc súng), bạc thoi, kẽm, đồ sành sứ, vải nỉ... 
    Trong khi đó các thương nhân Trung Quốc thì mang các hàng hóa đa dạng hơn như: vải gấm nhiều màu, thuốc bắc, giấy, kim tuyến, thuốc nhuộm, y phục, giày dép, kính, pha lê, bút mực, đèn lồng, bàn ghế, đồ thiếc, trái cây khô…
     Nhờ buôn bán với nước ngoài và qua học hỏi, bắt chước. Các thợ thủ công tài hoa của vùng đất Quảng  đã  sản xuất ra những hàng hóa mới như dệt gấm, sa, lãnh, nhuộm vải, luyện vàng, làm đồ gốm, đóng thuyền,  đóng ghe bầu.  (Phủ Thăng (Duy Xuyên), phủ Điện (Điện Bàn) "dệt được vải lãnh, the, lụa hoa hòe tinh xảo không kém gì lụa Quảng Châu"!
      Chính vì những yếu tố đó mà Hội An đã nhanh chóng phát triển và trở thành một nơi đô hội sầm uất bậc nhất trong nước thời bấy giờ. Với vị thế quan trong đó mà các chúa Nguyễn luôn xem trọng Hội An ,Quảng Nam  là cửa ngỏ giao thương  quan trọng của xứ Đàng Trong . Vì vậy các Chúa luôn cử những người tâm phúc  hoặc con cái (1) vào trấn nhậm ở  đất Quảng Nam để thay Chúa cai trị.
http://picasaweb.google.com/mr.ngobadung   http://ngobadung.blogspot.com/                                                 
 Ngô Bá Dũng biên khảo
     
(1) Nguyễn Phước Nguyên (con thứ 6 của Tiên Chúa Nguyễn Hoàng), Nguyễn Phước Kỳ (con cả của Nguyễn Phước Nguyên)...

12 tháng 11, 2010

Ngô Bá Dũng: NHIẾP ẢNH ĐỂ... XẢ STRESS

(VN-VĐTÂ) Cuộc thi ảnh Việt Nam – Vẻ đẹp tiềm ẩn tháng 8 đã khép lại với giải nhất thuộc về anh Ngô Bá Dũng, một giáo viên đang công tác tại Phòng GD – ĐT quận Hải Châu, thành phố Đà Nẵng. Xin giới thiệu tới quý vị cuộc trao đổi với anh Ngô Bá Dũng xung quanh cuộc thi. 
* Trước hết, xin được chúc mừng anh đã là người đoạt giải trong cuộc thi ảnh Việt Nam - Vẻ đẹp tiểm ảnh tháng 8. Cảm giác của anh thế nào khi nghe thông báo mình là người đoạt giải đầu tiên và cao nhất của cuộc thi?


- Tất nhiên là vui rồi. Khi tình cờ vào website: wwwvedeptieman.vn thấy tên mình và những bức ảnh đoạt giải được đăng trên đó. Tôi lập tức mở e-mail và thấy thông báo của chương trình: những bức ảnh của anh đã đoạt giải A... tôi lập tức gọi điện thông báo cho mọi người trong gia đình biết.
* Anh đến với nhiếp ảnh từ khi nào? Có học qua trường lớp nào không? Có sự tương đồng nào giữa nhiếp ảnh và công việc của anh hiện tại?
Tôi thích chụp ảnh và biết sử dụng máy ảnh từ khi còn là học sinh trung học. Phần lớn những kiến thức, kỹ năng chụp ảnh tôi có được đều do tự học qua sách vở, bạn bè chứ không qua một trường lớp nào.
Thú thực, giữa nhiếp ảnh với công việc dạy học của tôi không hề có sự ăn nhập gì. Có điều, trong thời bao cấp khó khăn thì nhiếp ảnh là nghề kiếm sống, giúp tôi trụ lại được với nghề dạy học cho đến hôm nay. Còn bây giờ khi cuộc sống bớt khó khăn hơn thì với tôi, chụp ảnh là nhu cầu, là thú chơi để giảm stress...
* Ở Hội An có rất nhiều cảnh đẹp. Tại sao anh lại chọn Những ngày văn hóa Việt – Nhật lần thứ 5 làm đối tượng “tác nghiệp” của mình?
- Tình cờ thôi. Hội An là đô thị cổ, có nhiều khách du lịch gần xa đến thăm, ở đây thường hay tổ chức lễ hội để thu hút du khách du lịch trong và ngoài nước. Hôm vợ chồng tôi về Hội An – đúng vào ngày tổ chức “Những ngày văn hoá Việt- Nhật” lần thứ 5 - sau khi “thả” bà vợ vào chợ, tôi liền xách máy lang thang trên nhiều khu phố cổ, đến đoạn phố Nguyễn Thái Học, bỗng nghe trống đổ liên hồi tôi vội cầm máy len vào đám đông và “chộp” ngay những bức ảnh về các vận động viên là du khách nước ngoài và người dân phố cổ đang hào hứng tham gia trò chơi đẩy gậy, một trong những hoạt động vui chơi do tổ chức JICA Nhật Bản và UBND Thị xã Hội An phối hợp tổ chức nhằm quảng bá hình ảnh của đô thị cổ Hội An, di sản văn hoá thế giới cho người dân Nhật Bản và bạn bè thế giới.
* Cơ duyên nào đã đưa anh đến với cuộc thi ảnh của Việt Nam – Vẻ đẹp tiềm ẩn?
- Hôm xem chương trình "Việt Nam- Vẻ đẹp tiềm ẩn" và được biết và hiểu rõ về mục đích cuộc thi. Sẵn có những bức ảnh trong tay về Hội An tôi đã chọn lọc những bức mà mình ưng ý nhất và mạnh dạn gửi về chương trình để dự thi.
* Theo anh đâu là Vẻ đẹp tiềm ẩn trong những bức ảnh? Nó có ý nghĩa như thế nào cho việc quảng bá hình ảnh Hội An nói riêng và Việt Nam nói riêng?
- Từ thế kỷ XVI, Hội An được biết đến như một đô thị buôn bán sầm uất của xứ đàng trong, nơi đây nhiều tàu buôn nước ngoài  như  Trung Hoa, Nhật Bản, Pháp, Bồ Đào Nha...thường hay cập bến. Nhiều hàng hoá, sản vật phong phú được tập trung về đây để trao đổi, mua bán. Trải qua những biến cố lịch sử, ngày nay, Hội An đang bước vào giai đoạn thăng hoa và phát triển nhất. Những giá trị cổ, những công trình văn hoá, kiến trúc, những giá trị văn hoá phi vật thể được Chính quyền và người dân có ý thức bảo tồn và phát huy. Những ngày hội giao lưu văn hóa như ngày hội giao lưu Văn hoá Việt- Nhật lần 5 chỉ là một trong những hoạt động nhằm lưu giữ và phát huy những truyền thống đó. Trong bộ ảnh tôi chụp, bạn đã thấy một hình dáng Hội An cổ kính mà hiện đại, con người Hội An từ gái đến trai đều khỏe khoắn, năng động mà hiếu khách vô cùng...
Họ cùng với du khách thập phương chơi trò chơi dân gian “Đẩy gậy”-một trò chơi đỏi hỏi thể lực, sự khéo léo và tinh thần thi đấu quật cường như bản chất của người Việt Nam... Khoảng cách địa lý bị thu hẹp, ranh giới giữa các nền văn hóa gần như bị xóa nhòa, vui trong một không gian chung, chơi trên một sân chơi truyền thống với những con người hiện đại... trong ngày hội giao lưu Văn hoá Việt - Nhật lần 5. Đó là những nét tiềm ẩn mà tôi cho là: Vẻ đẹp tiềm ẩn Việt Nam.
* Anh có dự định gì sau khi nhận giải của Chương trình? Một chuyến đi xa để khám phá và chụp những bức ảnh mới sẽ được anh ưu tiên hàng đầu?
- Tất nhiên là một chuyến du lịch rồi. Tôi sẽ cùng “bã xã” đi thành phố Hồ Chí Minh. Biết đâu, sau chuyến đi này, tôi lại có được một bức hay một bộ ảnh về cảnh quan hay con người miền Đông Nam Bộ... (Cười)
* Và anh sẽ...?
- Tất nhiên là sẽ lại gửi về tham dự cuộc thi ảnh Việt Nam – Vẻ đẹp tiềm ẩn thôi mà. (Cười) 
                                                          Bá Ngọc (ghi)
Đẩy gậy - ảnh Ngô Bá Dũng








10 tháng 11, 2010

Xem bức ảnh xưa, nhớ bài thơ cổ!

Ải Vân quan- Ảnh xưa (ngobadung sưu tầm)

TÀN TỐT
"Loạn thi, tùng ý bạt thân toàn
Nhất lĩnh đơn y, chiến huyết ban
Ỷ tượng độc cô sơn tửu điếm
Tự ngôn sinh nhập Ải Vân Quan"
Tác giả:TÙNG THIỆN VƯƠNG Miên Thẩm -






 Tàn binh
"  Tàn cơn chinh chiến tìm về
Mong manh áo trận máu đào thấm khô
 Gậy chống lê thân tìm tửu quán
   Nhủ thầm còn sống đăng đồn Ải Vân"
                              Ngô Bá Dũng (dịch)

NGƯỜI LÍNH THẤT TRẬN
"Sa trường, bờ bụi lết về,
Tả tơi áo chiến, máu me lạnh dồn.
Tìm mua rượu quán đầu non,
Sống thề quyết lại nhập đồn Hải Vân."
              Nguyễn Tấn Hưng (dịch)
                                        
                        Tàn Binh:
            Lê chiếc thân tàn vượt đèo cao.
            Một mảnh chiến y thắm máu đào.
      Chống gậy cô đơn bên quán núi.
     Thầm hẹn ngày về Hải Vân Quan.
                                                                    Phạm Vũ Bằng (dịch)

Thành Điện Hải bốc cháy trong cơn giao chiến năm 1859- Tranh vẽ trên Lombart -
 Ngô Bá Dũng sưu tầm.





ngobadung II's Gallery

9 tháng 11, 2010

Từ những dấu chân trên bãi bồi sông Thu Bồn


http://picasaweb.google.com/mr.ngobadung 
Từ những dấu chân trên bãi bồi sông Thu Bồn


Chúa sơn lâm -ảnh Ngô Bá Dũng
Báo Lao Động 
(ngày 27.12.2007)
Ngày 22.12.2007 trên nhiều tờ báo đồng loạt đưa tin “ Hổ xuất hiện ở bãi bồi sông Thu Bồn” (Quảng Nam) Quả là một tin thuộc loại chấn động, vì thú hoang dã như hổ, trên rừng, tìm còn đỏ con mắt huống chi là dưới đồng bằng.





     Nghe tin trên, người dân lo lắng, còn chính quyền thì khuyến cáo người dân không nên đi vào khu vực có thú dữ! để chờ cơ quan chức năng xem xét đó là con gì?
     Theo dấu chân tại hiện trường, Ông Chi cục kiểm lâm Quảng Nam nói đây chắc chắn là thú dữ nhưng... thú gì thì chưa trả lời được. Một vài tờ báo còn nêu: “có những dấu chân lớn và bên cạnh là dấu chân nhỏ, vậy ắt hẵn có hai con, một mẹ và một con”. Mà đã là thú đang nuôi con thì... hung dữ vô cùng!
     Để giảm cường độ, ngày hôm sau vài tờ báo lại đưa tin thú xuất hiện ở bãi bồi sông Thu Bồn có khả năng là beo!
( Một loại thuộc họ nhà mèo nhưng nhỏ hơn hổ) . Vì xem xét lại do dấu chân có kích thước nhỏ hơn bàn tay người nên đưa ra suy luận là beo nhưng cũng chưa lấy gì làm chắc chắn là beo hay hổ.
     Thú dữ ở đâu! Giữa một bãi bồi trống trãi. Lại một suy luận khác:  
   “ Hay nó trốn trong ba bụi tre gần đó". Có người đề nghị cho phóng hoả đốt sạch để xem thử đó là con gì ?
Rững mỡ - ảnh Ngô Bá Dũng

       Ngày 25.12.2007 báo Thanh Niên lại đưa tin “ Thú lạ ở Quảng Nam là…chó”. Vì ông chủ con chó berger gần đó thừa nhận dấu chân đó không phải “thú thiết” gì hết mà là con chó tây của ông đang nuôi, còn dấu chân nhỏ kia là con chó ta của bà cùng xóm.
       Từ vài dấu chân trên bãi cát bồi người ta đã suy tưởng nào là cọp, beo… chó. Không biết sau chó là con gì nữa đây hả trời!


             Ngô Bá Dũng